“K” và “OK”

“ K ” và “ OK ” là hai từ được coi là ngoại lai, nhập từ tiếng Anh ( ngôn từ đang ngày càng có ảnh hưởng tác động can đảm và mạnh mẽ tới mọi ngôn từ khác trên quốc tế, trong đó có tiếng Việt ) . OK (OK, okay, đọc là [ou’kei]) là một từ rất thông dụng trong tiếng Anh, dùng để biểu thị sự đồng tình, đồng ý hay sự hài lòng trước một vấn đề nào đó. Bây giờ, ta thử vào google, gõ “OK” hay “okay” thì ngay lập tức ta sẽ có cả triệu kết quả ngay. Người ta đã thống kê là nước Mỹ (quốc gia nói tiếng Anh) chính là nơi sử dụng từ này với tần số cao nhất. Mà cũng chẳng riêng nước Mỹ, hầu hết các nước có sử dụng mẫu tự Latin đều coi OK là từ cửa miệng trong giao tiếp (khẩu ngữ và cả trên văn bản). OK ( OK, okay, đọc là [ ou’kei ] ) là một từ rất thông dụng trong tiếng Anh, dùng để biểu lộ sự ưng ý, đồng ý chấp thuận hay sự hài lòng trước một yếu tố nào đó. Bây giờ, ta thử vào google, gõ “ OK ” hay “ okay ” thì ngay lập tức ta sẽ có cả triệu hiệu quả ngay. Người ta đã thống kê là nước Mỹ ( vương quốc nói tiếng Anh ) chính là nơi sử dụng từ này với tần số cao nhất. Mà cũng chẳng riêng nước Mỹ, hầu hết các nước có sử dụng mẫu tự Latin đều coi OK là từ cửa miệng trong tiếp xúc ( khẩu ngữ và cả trên văn bản ) .

Và từ này cũng đã xuất hiện trong vốn từ vựng tiếng Việt từ lâu lắm rồi. Bây giờ, ra sân bay, vào nhà hàng, khách sạn… ta đều dễ dàng bắt gặp OK ở mọi nơi, mọi lúc. Tôi đã từng nghe nhiều cuộc điện thoại của một số bạn bè trao đổi với nhau, thì thấy OK là từ chủ đạo. OK là tốt, rất tốt, là hài lòng. OK là ổn, là được. OK là chấp nhận, cho qua (để chuyển sang việc khác). OK là kết thúc cuộc thoại.

“K” và “OK”

Một trong các lợi thế của từ này là “ngắn gọn, có nhiều nét nghĩa (theo hướng tích cực), đơn giản trong phát âm và cách viết”. Nói chung là tiện lợi đủ điều. Chả thế mà trẻ em của ta, mới “nứt mắt” đang bi bô tập nói bây giờ cũng đã quen với các từ tiếng Anh quen thuộc kiểu này, như bái bai! (bye bye!), gút bai! (good bye!), ô kê, âu cây (OK) v.v… Đến nỗi, nhiều giáo viên chấm bài cũng không còn thói quen phê bằng tiếng Việt (là Tốt, Được, Có cố gắng…) mà dùng ngay OK cho tiện.

Bạn đang đọc: “K” và “OK”

OK như vậy là quá quen rồi. Chỉ có “K” là “anh chàng” mới xuất hiện trong giao tiếp tiếng Việt gần đây, chủ yếu là trên văn bản. Điều dễ nhận thấy nhất là bây giờ ở rất nhiều nhà hàng, siêu thị, các dịch vụ công cộng nói chung, người ta hay niêm yết giá có kèm “K”. Chẳng hạn: Lợn cắp nách: 350K/cân, Sơ mi đại hạ giá: chỉ còn 25K, Cắt tóc nam: 50K, Bún chả 35K một suất v.v…

Rất nhiều người, nhất là các người ở nông thôn ra thành phố hay chính các người ở đô thị nhưng lại ít đi chợ, vào nhà hàng quán ăn sẽ kinh ngạc, ngỡ ngàng khi đọc các biển làm giá này. Thực ra, theo tiếng Anh, K là một thành tố tắt của “ kilo ”. Trong tiếng Anh ( và Pháp ), “ kilo ” là yếu tố ghép trước với một số ít từ khác để chỉ một đơn vị chức năng thống kê giám sát, có nghĩa “ một nghìn ” : kilogram = 1.000 gam, kilomet / kilometre / kilomètre = 1.000 mét, kilowatt = 1.000 watt … Nói tóm lại, cứ “ kilo ” cái gì ta sẽ có “ một nghìn ” cái ấy. Mọi người chắc còn nhớ hồi trước, khi trái đất sẵn sàng chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa năm 2000, khắp nơi buôn chuyện, quan ngại về mọi tai ương hoàn toàn có thể đến vì “ sự cố Y2K ”. Y2K chính là tổng hợp viết tắt của 3 từ : Y = year, 2 = two, K = kilo, “ Y2K = year two kilo ” có nghĩa là “ năm 2000 ” . Câu chuyện có lẽ rằng cũng không phức tạp lắm nếu ta bình tĩnh xem xét và tìm ra nguyên do, manh mối của yếu tố. Cái đáng nói ở đây là việc sử dụng cách viết “ K ” thế nào cho ổn. Ta vẫn thấy nhiều người, nhất là giới trẻ, khi viết email hay gửi tin nhắn cho nhau vẫn “ tắt hóa ” chữ “ nghìn ” bằng chữ K. Nhưng việc một số ít shop, cửa hiệu lúc bấy giờ có thói quen trưng biển kiểu này ( không dùng “ nghìn ” hoặc ba số không ( 000 ) ) là điều cần phải kiểm soát và chấn chỉnh. Nếu là các shop, các cơ sở dịch vụ chính quy ( nhà hàng, công ty, cơ quan nhà nước … ) mà sử dụng tự dạng kiểu này quả là không ổn. Bởi đó không phải là cách viết thường thì với người Việt . Chúng ta trọn vẹn hoàn toàn có thể viết vừa đủ số lượng, hoặc nếu muốn ngắn gọn thì dùng chữ “ N, NG = nghìn ” vẫn rất tiện nghi mà lại phản ánh đúng “ niềm tin ” của tiếng Việt. Trong ngôn từ, cũng có lúc ta phải vay, phải mượn. Nhưng chỉ làm điều đó trong các trường hợp cùng bất đắc dĩ. Của ta đang có, của ta vẫn tốt, tại sao ta lại không dùng ?

0 Shares
Share
Tweet
Pin